30/12/2025 A- A A+ | TRUYỆN SỰ TÍCH BÔNG CÚC TRẮNG Xem Chia s? SỰ TÍCH BÔNG CÚC TRẮNG Ngày xửa ngày xưa, có hai mẹ con cô bé sống trong túp lều nơi xóm vắng, người cha chẳng may mất sớm, hai mẹ con phải làm việc vất vả lắm mới đủ ăn. Một hôm mẹ bị ốm, bà liền gọi con gái tới và bảo rằng : « Con ơi, con đi tìm thầy thuốc về đây ». Cô bé rất lo lắng cho mẹ cô vừa đi vùa khóc. Bỗng cô gặp một ông lão râu tóc bạc phơ, ông hỏi : « Cháu đi đâu mà vội thế ? ». Ông ơi ! Cháu đi tìm thầy thuốc mẹ cháu đang ốm nặng ạ. « Ta chính là thầy thuốc đây cháu hãy dẫn ta về để chữa bệnh cho mẹ cháu ». Cô bé mừng rỡ dẫn ông lão về nhà, khám cho mẹ xong, ông nói : « Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm, ta sẽ chữa cho mẹ cháu khỏi. Bây giờ, cháu hãy đi đến gốc đa đầu rừng, ở đó có một bông hoa trắng, cháu hãy hái bông hoa ấy về đây cho ta ». Ngoài trời rất lạnh, cô bé chỉ mặc một chiếc áo mỏng trên người. Cô đi mãi, đi mãi đến lúc mỏi chân mới đến được gốc đa đầu rừng. Cô nhìn thấy ở trước mắt có một bông hoa màu trắng. Cô khẽ ngắt bông hoa rồi nâng niu trên tay. Bỗng cô nghe thấy tiếng cụ già văng vẳng bên tai : « Mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm ». Cô bé cúi xuống nhìn bông hoa và đếm : 1, 2, 3, 4……20 « Trời ơi ! Mẹ chỉ sống được 20 ngày nữa thôi ư ? ». Suy nghĩ một lát, cô bé cúi xuống và bắt đầu xé những cánh hoa thành từng sợi nhỏ, mỗi sợi nhỏ lại biến thành những cánh hoa mỏng, dài và mượt. Bông hoa 20 cánh hoa bỗng biến thành bông hoa có muôn vàn cánh hoa. Cô bé cầm bông hoa trên tay rồi chạy như bay về nhà. Cụ lão tóc bạc đã đợi cô bé ở cửa tươi cười nói : « Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi, đó là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu đấy ». Kể từ đó về sau hằng năm cứ vào mùa thu là những bông hoa có nhiều cánh lại đua nhau nở rộ, vô cùng xinh đẹp và người ta đặt tên cho chúng là Bông hoa cúc trắng, bông hoa của lòng hiếu thảo Tập tin đính kèm Tải về